Việc kiểm soát các trò chơi điện tử có vô vàn cách thức, và hiển nhiên, bạn nên chọn kiểu điều khiển phù hợp nhất với mình. Tuy nhiên, nhiều người thường bỏ qua D-pad (phím điều hướng) khi luôn ưu tiên cần analog. Với tư cách là một chuyên gia về trải nghiệm người dùng trong gaming, tôi nhận thấy có những thể loại game mà bạn sẽ chơi tốt hơn nhiều nếu chỉ cần di chuyển ngón cái nhẹ nhàng sang D-pad thay vì cần analog – thứ mà có lẽ bạn chỉ dùng để đổi vật phẩm hoặc vũ khí nhanh. Nếu bạn sử dụng D-pad cho mục đích ban đầu của nó – di chuyển nhân vật hoặc điều hướng – bạn có thể khám phá ra rằng một số tựa game sẽ mang lại trải nghiệm mượt mà và chính xác hơn đáng kể.
10 Thể loại Game Tối Ưu Với D-pad Thay Vì Cần Analog
1. Game 2D Platformer
Các tựa game 2D platformer như Shovel Knight, Super Meat Boy và những tượng đài như Super Mario Bros. chưa bao giờ biến mất khỏi thị trường. Dù không còn phổ biến như trước, cả những phiên bản hiện đại lẫn cổ điển của thể loại này vẫn được đông đảo game thủ trên toàn thế giới yêu thích.
Màn hình game Shovel Knight với trận chiến trùm rồng bong bóng, thể hiện độ chính xác của điều khiển trong game platformer 2D.
Dù có sự khác biệt giữa các tựa game, nhưng điều khiển di chuyển chính xác là yếu tố then chốt để chơi tốt hầu hết các game 2D platformer. Thậm chí, tôi từng thấy nhiều người kết nối bàn phím cơ vào các console như Nintendo Switch để sử dụng những phím kỹ thuật số phản hồi nhanh nhằm chơi các game như Mario Maker.
Theo kinh nghiệm của tôi, sử dụng cần analog để chơi game 2D platformer thực sự là một bài tập về sự thất vọng, bởi vì chuyển động mà nó mang lại đơn giản là quá thiếu chính xác. Ngoại lệ duy nhất là khi một trò chơi thực sự tận dụng tốc độ di chuyển analog, khi đó nó được thiết kế để chơi bằng cần analog.
2. Game Đối Kháng 2D (2D Fighters)
Một tựa game đối kháng “2D” đơn giản là trò chơi mà các nhân vật chiến đấu trên một mặt phẳng 2D. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là game có đồ họa 2D. Cả Street Fighter II và Street Fighter VI đều là game đối kháng 2D, vì các nhân vật không di chuyển theo trục Z. Trong khi đó, Tekken là một ví dụ về game đối kháng có chuyển động 3D, nên nó không thuộc thể loại phụ này.
Game Super Street Fighter II Turbo đang chạy trên Steam Deck, minh họa game đối kháng 2D lý tưởng cho D-pad.
Dù bằng cách nào, trừ khi bạn có một arcade stick (tay cầm chuyên game thùng), D-pad chính là lựa chọn tốt nhất tiếp theo. Tôi không biết bạn thế nào, nhưng tôi thấy việc nhập các lệnh di chuyển một cách đáng tin cậy bằng cần analog khó hơn nhiều so với D-pad. Hãy nhớ rằng arcade stick cũng không phải là analog, mà sử dụng các công tắc vi mô. Vì vậy, D-pad có nhiều điểm chung với cơ chế điều khiển mà những trò chơi này ban đầu được thiết kế hơn là cần analog.
3. Game Giải Đố Thời Gian Thực (Real-Time Puzzle Games)
Tetris đã và vẫn là một hiện tượng, và có vô số game giải đố hiện đại tương tự, yêu cầu bạn di chuyển và sắp xếp các khối dưới áp lực thời gian để hoàn thành mỗi màn chơi.
Máy Game Boy (1989) hiển thị game Tetris, minh họa game giải đố thời gian thực phù hợp với điều khiển D-pad.
Mỗi khi tôi cố gắng chơi Tetris bằng cần analog, tôi thường vô tình thả khối trước khi muốn. Tương tự, việc thực hiện các chuyển động yêu cầu nhấn nút lặp đi lặp lại sẽ nhanh và chính xác hơn với D-pad, thay vì cần analog với thời gian di chuyển đáng kể từ vị trí trung lập đến cuối hành trình của nó.
4. Game Âm Nhạc/Nhịp Điệu (Rhythm Games)
Các tựa game nhịp điệu yêu cầu bạn nhập hướng điều khiển sẽ được hưởng lợi từ D-pad trong hầu hết các trường hợp. Tôi nhận thấy rằng trong các game dựa trên nhịp điệu mà tôi cần di chuyển thứ gì đó từ “làn” này sang “làn” khác, hoặc né tránh các vật cản theo nhạc, D-pad đơn giản là chính xác hơn. Nó giúp tôi giữ được nhịp và thực hiện các động tác phức tạp một cách mượt mà, tránh những sai sót không đáng có khi dùng cần analog.
5. Game Metroidvania 2D
Tôi biết bạn đang nghĩ – liệu Metroidvania 2D có nên được gộp chung với các game 2D platforming không? Mặc dù cả hai thể loại đều có yếu tố platforming như một cơ chế trò chơi, nhưng Metroidvania thường nhấn mạnh hơn nhiều vào combat dựa trên di chuyển thay vì platforming thuần túy. Đó là lý do tôi cảm thấy thoải mái khi tách chúng ra thành một thể loại riêng.
Màn hình gameplay Castlevania X với nhân vật đang chiến đấu với quái vật lớn, thể hiện yếu tố combat trong game Metroidvania 2D.
Dù bằng cách nào, độ chính xác của D-pad giúp ích rất nhiều cho các loại game này vì những lý do tương tự. Cụ thể, tôi thường chết nhanh hơn nhiều khi sử dụng cần analog so với D-pad, điều đó chắc chắn có ý nghĩa! Trong những trận đấu căng thẳng, mỗi pixel di chuyển đều quan trọng, và D-pad mang lại sự kiểm soát tuyệt vời hơn.
6. Game Hành Động Isometric (Isometric Action Games)
Mặc dù hầu hết các game isometric đáng chú ý đều là game chiến thuật theo lượt, điều khiển bằng chuột, hoặc cả hai, nhưng có một số game, chẳng hạn như tựa game xuất sắc Hades, mà tôi dường như không thể chơi tốt nếu không sử dụng D-pad thay vì cần analog. Con quái vật xương hydra liên tục đá tôi bầm dập cho đến khi tôi chuyển sang D-pad, và tôi nghĩ nhiều người sẽ dễ dàng hơn trong các game như thế này, nơi việc né tránh chính xác theo đúng hướng là rất quan trọng để hoàn thành màn chơi.
Màn hình chơi game Hades với góc nhìn isometric, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc né tránh chính xác trong game hành động.
Với D-pad, việc thực hiện các cú lướt, né hoặc định vị nhân vật vào những khe hở hẹp giữa các đòn tấn công của kẻ thù trở nên trực quan và đáng tin cậy hơn, giúp cải thiện đáng kể khả năng sống sót và hiệu suất chiến đấu.
7. Game Chiến Thuật Theo Lượt (Turn-Based Strategy Games)
Game chiến thuật theo lượt là một phần quan trọng trong thực đơn game của tôi, và điều này thường có nghĩa là phải làm việc thông qua các menu và chọn các ô trên bản đồ dạng lưới. Tôi đang nói đến Fire Emblem, Final Fantasy Tactics, Disgaea, XCOM và vô số game khác mà tôi thấy việc sử dụng cần analog vừa kém hiệu quả vừa gây mỏi tay.
Nhân vật Edelgard trong game Fire Emblem: Three Houses, minh họa giao diện điều khiển menu và bản đồ lưới trong game chiến thuật theo lượt.
Với D-pad, tôi cuối cùng không cần phải suy nghĩ nhiều, và nó làm cho việc điều hướng các giao diện của những trò chơi này dễ dàng hơn nhiều. Tất nhiên, đó là đối với các phần chơi chiến thuật thực sự. Trong các game như Fire Emblem: Three Houses, nơi các đoạn giữa các trận chiến sử dụng góc nhìn thứ ba với camera có thể di chuyển, thì cần analog kép là cách duy nhất để chơi. Nhưng đối với các phần chiến trường thực sự, D-pad là lựa chọn hàng đầu của tôi.
8. Game Bullet Hell và Shoot-‘Em-Ups 2D
Các game bắn súng (shmup) và biến thể cực đoan hơn của chúng – game bullet hell – là thể loại mà tôi đang cố gắng tìm hiểu, nhưng như bạn có thể mong đợi, trong một số trường hợp, độ khó học hỏi dường như gần như thẳng đứng.
Màn hình game Asterogues, một game bullet hell roguelike phổ biến trên Steam, minh họa gameplay đòi hỏi né tránh liên tục.
Khi có thể, tôi thích chơi những game này bằng arcade stick, nhưng nếu không có, tôi thấy dễ dàng hơn nhiều để tránh bị nổ tung bằng cách sử dụng D-pad. Một lần nữa, bất kỳ shmup nào thực sự sử dụng tốc độ di chuyển analog có lẽ nên được chơi bằng cần analog, nhưng đối với phần còn lại, tôi cảm thấy tùy chọn analog tạo ra đủ độ trễ đầu vào mà ngay cả một người chơi bình thường như tôi cũng có thể nhận ra. Sự nhạy bén và phản hồi tức thì của D-pad là yếu tố sống còn trong việc di chuyển nhân vật qua những cơn mưa đạn dày đặc.
9. Game Nhập Vai Nhật Bản (JRPG)
JRPG là một phần lớn trong sở thích chơi game của tôi, và phần lớn các game này đều là game chiến đấu theo lượt với rất nhiều menu để xử lý. Một trong những tựa game yêu thích của tôi – Final Fantasy 8 – có lẽ chiếm một nửa thời gian chơi của bạn trong các menu, cả trong và giữa các trận chiến.
Màn hình chiến đấu với trùm trong game JRPG kinh điển Chrono Trigger, với nhiều menu và tùy chọn.
Việc điều hướng nhanh chóng qua các tùy chọn chiến đấu, quản lý vật phẩm, nâng cấp kỹ năng và tùy chỉnh trang bị đòi hỏi sự chính xác và hiệu quả. D-pad với các bước di chuyển rõ ràng theo bốn hướng giúp việc lựa chọn và xác nhận trở nên dễ dàng và nhanh chóng hơn nhiều so với việc cố gắng định vị cần analog ở một góc cụ thể.
10. Visual Novel
Visual Novel có phải là game không? Câu hỏi này khá phức tạp, và câu trả lời dao động từ “không” đến “một phần”, nhưng có một điều tôi chắc chắn là trong các Visual Novel, nơi bạn phải lật qua rất nhiều menu hoặc đơn giản là đọc rất nhiều trang, tôi thích sử dụng D-pad hơn nhiều.
Màn hình điển hình của Visual Novel Danganronpa, minh họa gameplay tập trung vào đọc thoại và điều hướng menu.
Thông thường, không có chuyển động nhân vật nào ở đây cả, và một lần nữa, cần analog nhanh chóng trở nên khó chịu khi bạn về cơ bản chỉ đang lật một cuốn sách ảo. Vì vậy, nếu bạn đang sử dụng tay cầm chứ không phải chuột, D-pad lại cứu nguy (và cả ngón tay cái của bạn) một lần nữa.
Kết Luận
Rõ ràng, không phải ai cũng sẽ ưu tiên D-pad cho những thể loại game này, và bạn có thể lại thích D-pad trong những thể loại game mà tôi khuyên dùng cần analog. Bài học quan trọng nhất ở đây là bạn nên thử nghiệm các cách điều khiển di chuyển khác nhau, bởi vì bạn không bao giờ biết khi nào mình sẽ tìm thấy một phương pháp thực sự giúp bạn tận dụng tối đa một trò chơi. Hãy dành thời gian để khám phá và tìm ra “chân ái” điều khiển của riêng mình, từ đó nâng tầm trải nghiệm chơi game lên một đẳng cấp mới.
Bạn đã từng thử chơi các thể loại game này bằng D-pad chưa? Hãy chia sẻ ý kiến và kinh nghiệm của bạn trong phần bình luận bên dưới nhé!