Với tôi, việc chơi lại một tựa game sau khi đã phá đảo là điều hiếm khi xảy ra. Thường thì, sau khi xem phần giới thiệu cuối game, tôi sẽ chuyển sang một tựa game mới và không bao giờ quay lại. Tuy nhiên, có một số ít game đặc biệt mà tôi vẫn luôn tìm về, và Diablo II chắc chắn đứng đầu danh sách đó. Tựa game nhập vai hành động (ARPG) kinh điển này của Blizzard Entertainment đã để lại một dấu ấn sâu sắc, không chỉ với tôi mà còn với rất nhiều thế hệ game thủ, và giá trị của nó dường như không hề mai một theo thời gian.
Diablo II Và Kỷ Niệm Tuổi Học Trò: Gắn Liền Với Những Buổi LAN Party Sôi Động
Diablo II ra mắt ngay vào thời điểm tôi bắt đầu những năm học cấp ba. Khi đó, tôi và nhóm bạn đã là những “tín đồ” của các buổi tiệc LAN party cuối tuần, thường xuyên luân phiên chơi game tại nhà nhau. Bố tôi sau đó đã xây dựng một không gian LAN chuyên dụng trong nhà, cho phép nửa tá người cắm máy tính và chơi game xuyên đêm.
Mặc dù các tựa game quen thuộc của chúng tôi thường là Quake hay Starcraft, nhưng Diablo II ngay lập tức chiếm trọn thời gian của cả nhóm. Năm game ra mắt, toàn bộ sáu tuần nghỉ lễ Giáng Sinh của tôi trôi qua như một giấc mơ, khi chúng tôi gần như không ngủ, không ăn mà chỉ cắm đầu vào game. Nó thực sự cuốn hút đến vậy. Xen kẽ giữa các kỳ nghỉ học, thật khó để giới hạn thời gian chơi game vào cuối tuần, nhưng thật kỳ diệu là tôi vẫn đạt được điểm số khá tốt vào thời điểm đó!
Diablo II – Sự Tiến Hóa Hoàn Hảo Từ Bản Gốc: Khắc Phục Mọi Hạn Chế
Cảnh chiến đấu trong game Diablo II với đồ họa chi tiết và thế giới rộng lớn.
Do tuổi đời, tôi không được chơi Diablo I cho đến rất lâu sau khi đã trải nghiệm Diablo II. Mặc dù phần đầu tiên thực sự xuất sắc, nhưng điều đáng kinh ngạc là phần thứ hai lại vượt trội hơn rất nhiều. Diablo I mang cảm giác như một tựa game indie được đầu tư kỹ lưỡng với ngân sách eo hẹp, trong khi Diablo II lại mang đến một thế giới rộng lớn, hoành tráng và tràn ngập chi tiết cùng nội dung phong phú.
Giao diện người dùng và cảnh quan môi trường phong phú trong Diablo II Lord of Destruction, thể hiện sự cải tiến vượt bậc.
Từ Diablo I “Indie” Đến Diablo II “Bom Tấn”: Khác Biệt Nổi Bật
Lối chơi của Diablo II năng động hơn rất nhiều, tâm trạng và môi trường game cũng được làm giàu một cách đáng kể. Em trai tôi sau này cũng bị cuốn hút bởi phần một trong một thời gian, nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn luôn quay trở lại Diablo II, như một hành tinh quay quanh Trái Đất mỗi vài năm.
Diablo I mang lại cảm giác khá “cồng kềnh” khi so sánh với Diablo II, điều này hoàn toàn dễ hiểu khi bạn xem bài phân tích hậu kỳ xuất sắc của nhà sáng tạo chính David Brevik. Thật sự, hãy dành thời gian xem nó, đây là một trong những video về game hay nhất mà tôi từng thấy.
Di Sản Của Diablo I và Tầm Nhìn Của Diablo II
Phần đầu tiên của Diablo bắt đầu như một game nhập vai theo lượt (turn-based RPG), gần giống với các CRPG như Baldur’s Gate. Nhưng qua những thay đổi trong quá trình phát triển, nó đã trở thành ARPG mà chúng ta biết ngày nay. Diablo đã tạo ra một cách tiếp cận mới cho các game nhập vai máy tính góc nhìn isometric, và ngày nay, nó đã được sao chép không ngừng, và series hiện đã ra mắt phần thứ tư.
Diablo II không có gánh nặng như vậy. Nó được thiết kế để trở thành một ARPG ngay từ đầu, bởi vì Diablo I đã đặt nền móng. Sự tập trung có thể ít hơn vào khung cơ bản của thể loại mới nổi này, mà dành nhiều hơn cho sự trau chuốt, chi tiết và mở rộng nội dung. Trải nghiệm chơi game Diablo II rất tuyệt vời, mọi món giáp hoặc trang bị đều thay đổi ngoại hình nhân vật của bạn, và con đường phát triển cho mỗi lớp nhân vật linh hoạt, được suy nghĩ kỹ lưỡng hơn nhiều so với phần đầu tiên.
Trải Nghiệm Lối Chơi Vượt Trội: Chiều Sâu Và Sự Linh Hoạt
Sự linh hoạt trong xây dựng nhân vật với hệ thống kỹ năng và chỉ số đa dạng cho phép người chơi tạo ra những “build” độc đáo, từ đó mang lại cảm giác sở hữu và khám phá sâu sắc. Với các hệ thống runes, đồ hiếm (unique items), và các chỉ số ngẫu nhiên (random rolls), mỗi món đồ nhặt được đều có thể thay đổi cục diện trận đấu hoặc định hình lại phong cách chơi. Đây chính là yếu tố cốt lõi giúp Diablo II giữ vững vị thế trong lòng người hâm mộ ARPG.
Giá Trị Chơi Lại Vô Hạn Của Diablo II: Không Bao Giờ Nhàm Chán
Tại sao tôi chưa bao giờ cảm thấy chán Diablo II? Giống như phần đầu tiên trong series, yếu tố tạo bản đồ ngẫu nhiên (procedural generation) là một khía cạnh quan trọng trong cách các bản đồ được hình thành, cũng như loại quái vật, vật phẩm hoặc chiến lợi phẩm bạn sẽ nhận được. Game có nhiều cấp độ khó khác nhau, và thậm chí còn có tùy chọn tạo nhân vật “hardcore” (sinh tử) sẽ chết vĩnh viễn nếu bạn mắc sai lầm. Điều này rất dễ xảy ra trong Diablo II.
Người chơi tương tác với hệ thống vật phẩm và runes trong Diablo II, minh họa khả năng tùy biến đa dạng.
Với số lượng lớp nhân vật đa dạng, các “build” khác nhau có thể tạo ra bằng hệ thống lên cấp và kỹ năng linh hoạt, cùng với những thử thách và cuộc chạm trán biến đổi, mỗi lần chơi game đều mang lại cảm giác độc đáo. Tôi chưa bao giờ cảm thấy nhàm chán hay như thể đã khám phá hết mọi thứ khi quay lại tựa game này. Tất nhiên, giống như bất kỳ ai, tôi cũng có lúc cảm thấy “ngán” và cần nghỉ ngơi, nhưng tôi vẫn quay lại Diablo II ít nhất mỗi năm một lần.
Diablo II: Resurrected – Bản Remaster Hoàn Hảo Hồi Sinh Huyền Thoại
Điều thực sự đưa tôi trở lại với Diablo II một cách mạnh mẽ chính là sự ra mắt của Diablo II: Resurrected. Đây là một phiên bản được làm lại đồ họa hoàn toàn, và một chút cập nhật lối chơi, mang lại trải nghiệm tuyệt đẹp. Nó cho phép bạn chuyển đổi giữa đồ họa gốc và đồ họa hiện đại chỉ với một nút bấm, đồng thời khôi phục chế độ chơi trực tuyến.
Màn hình gameplay Diablo II: Resurrected trên Nintendo Switch, với đồ họa được nâng cấp rõ rệt.
Tôi đã quyết định mua phiên bản cho Nintendo Switch, vì ý tưởng được chơi Diablo II trên một thiết bị cầm tay mà tôi có thể mang đi khắp nơi là quá hấp dẫn để bỏ qua. Sau đó, tôi cũng đã mua phiên bản PC và tôi thực sự đánh giá cao tốc độ khung hình mượt mà cùng các chi tiết bổ sung. Nhưng đối với tôi, trải nghiệm tốt nhất vẫn là chơi trên chiếc OLED Switch của mình.
Vì Sao Diablo II Vẫn “Đánh Bại” Các Phần Kế Nhiệm Diablo III và Diablo IV?
Tôi đã chơi Diablo III, và dù ban đầu không mấy yêu thích, nhưng cuối cùng tôi cũng đã có những giây phút vui vẻ với tựa game này, mặc dù (theo ý kiến của tôi) nó đã thụt lùi quá nhiều so với những gì làm nên sự vĩ đại của Diablo II. Điều tôi thích nhất ở Diablo III là tôi có thể chơi couch co-op cùng vợ, và chúng tôi đã hoàn thành toàn bộ chiến dịch cùng nhau.
Giao diện và đồ họa trong Diablo IV, minh họa sự khác biệt phong cách so với Diablo II.
Tương tự, tôi đã chi 150 đô la để mua Diablo IV với quyền truy cập sớm để vợ chồng tôi có thể tận hưởng một cuộc phiêu lưu được chờ đợi từ lâu khác. Nhưng chỉ sau vài giờ, cả hai chúng tôi đều nhận ra rằng không có gì chúng tôi yêu thích ở Diablo trong tựa game mới nhất này.
Diablo III: Cải Tiến Nhưng Mất Đi Chất Cũ?
Mặc dù Diablo III mang đến nhiều cải tiến về đồ họa, cơ chế chiến đấu nhanh hơn và hệ thống kỹ năng linh hoạt, nhưng đối với nhiều game thủ kỳ cựu, nó đã mất đi “chất” u tối, khắc nghiệt và chiều sâu trong việc xây dựng nhân vật mà Diablo II từng có. Các yếu tố như Auction House ban đầu cũng gây ra nhiều tranh cãi và làm giảm đi cảm giác săn lùng vật phẩm quý giá.
Diablo IV: Thất Vọng Lớn Từ Cốt Lõi
Trong khi Diablo II là một cuộc phiêu lưu u tối, đầy ám ảnh với nhịp độ phát triển tuyệt vời và độ khó thường tàn bạo, thì Diablo IV lại giống như một công viên giải trí dành cho những đứa trẻ hiếu động thích nhìn thấy những con số đa sắc màu tràn ngập màn hình. Trải nghiệm cốt lõi của Diablo IV, từ cảm giác chiến đấu, hệ thống vật phẩm cho đến sự thiếu vắng các lựa chọn build nhân vật có chiều sâu, đều không thể sánh bằng người tiền nhiệm vĩ đại của nó.
Vì vậy, tôi lại quay trở lại với Diablo II, và tôi không nghĩ điều đó sẽ thay đổi. Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về những tựa game kinh điển mà bạn vẫn luôn tìm về, liệu Diablo II có nằm trong số đó không?